Thứ Tư, 22 tháng 7, 2020

[Kinh nghiệm sống] Mỉm cười với ai đó và khen ngợi họ thật lòng

Mỉm cười với ai đó và khen ngợi họ thật lòng



Tôi từng là một người bận rộn và bồi bàn tại Souplantation. Hầu hết thời gian, mọi người đối xử với tôi như tôi là vô hình. Chà, trừ khi họ muốn có thêm nước chanh hồng. Nhưng thỉnh thoảng, ai đó sẽ cười với tôi và nói điều gì đó tốt đẹp. Nó làm tôi cảm thấy như mình đang đứng đầu thế giới. Bạn có thể đốt cháy một phần mười calo bằng cách mỉm cười và khen ngợi ai đó. Bạn không phải nỗ lực nhiều mà vẫn có thể làm cho ai đó có một ngày tuyệt vời. Thử nó. Hãy là một anh hùng mỉm cười cho một ai đó ngày hôm nay.

Đừng sợ hãi 


Một trong những người bạn của tôi Hansen Shieh đã rời bỏ công việc tài chính được trả lương cao của mình để thành lập một công ty có tên One Culture Food trong ngành công nghiệp thực phẩm. Anh ấy chưa có kinh nghiệm trước đó trong việc làm đồ ăn. Điều đó không thành vấn đề. Anh ta lao vào ngay. Anh ta đã lấy mẫu hàng tấn các thành phần nước sốt khác nhau, xây dựng một kế hoạch kinh doanh và làm việc không ngừng nghỉ để tạo ra một sản phẩm tuyệt vời mà anh ta có thể vô cùng tự hào.
Không sợ hãi không có nghĩa là không cảm thấy sợ hãi. Tất cả chúng ta đều cảm thấy sợ hãi. Nó có nghĩa là kiểm soát nỗi sợ đó so với việc để nỗi sợ đó kiểm soát bạn. Sợ hãi có thể mang tính xây dựng. Nó buộc bạn phải chu đáo xung quanh nhiều khía cạnh của quy trình của bạn và sẵn sàng cho những trở ngại nằm ở phía trước. Nếu giấc mơ của bạn không làm bạn sợ, thì có thể bạn không mơ đủ lớn. Đừng để nỗi sợ hãi là người gác cổng cho giấc mơ của bạn. Hành động sẽ chiến thắng sợ hãi.

Dễ bị tổn thương 


Nhiều ngươi nổi tiếng trên trên Instagram cho rằng "Cuộc sống quá hoàn hảo!". Đó là những gì họ muốn bạn nghĩ. Đó không phải là cuộc sống thực. Cuộc sống nào là không hoàn hảo như các chúng ta mong muồn. Chúng ta có xu hướng muốn thấy rằng những người khác cũng có khiếm khuyết giống như chúng ta. Hiểu điều này bạn sẽ dễ dàng bỏ qua những điều không hoàn hảo trong cuộc sống để có được bình an bên trong mỗi ngày.

Không bao giờ ăn một mình 

"Tôi thích ăn ở nhà hàng trong khi đọc một cuốn sách một mình." Thật khó tin câu nói đó. Có lẽ tôi đã thấy ít hơn năm người trong cả đời tôi làm điều đó tại một nhà hàng. Ngay cả những người đến và ngồi ở quán một mình cuối cùng cũng kết bạn với người khác. Hãy nhìn xem, dù sao bạn cũng sẽ ăn bữa ăn đó.
Cũng có thể dùng bữa trong khi làm quen với ai đó. Điều này cho bạn một cơ hội để gắn kết với ai đó. Tôi đã làm điều này tại cơ quan mọi lúc và nó đã giúp tôi kết bạn với nhau trong khoảng thời gian hai năm. Bạn muốn biết tại sao? Đó là bởi vì trong giờ ăn trưa, chúng tôi thường ngừng nói về công việc và cuối cùng bắt đầu nói về cuộc sống cá nhân của chúng tôi. Một số người gọi đây là cuộc nói chuyện nhỏ.

Nguồn Inc


Những vết đạn không bao giờ nhìn thấy

Một câu chuyện về khiếm khuyết trong nhận thức của con người

Ảnh: howstuffworks

Trong WWII, Không lực Mỹ cho rằng cần bọc thép máy bay để chúng không dễ dàng bị bắn hạ. Nhưng vấn đề của thép là trọng lượng, nặng quá thì không cơ động và tốn nhiên liệu. Nhẹ quá thì dễ bị thủng giáp. Như vậy, là bọc vừa phải. Nhưng vừa là bao nhiêu, thì Không lực Mỹ …chịu. Họ mời Wald- Một nhà toán học đương thời.

Không lực cung cấp cho Wald một số dữ liệu. Dữ liệu này thể hiện rằng khi máy bay quay về từ các chiến dịch ở châu Âu, thân của chúng dày đặc những lỗ đạn. Và các lỗ đạn không phân bố đều trên toàn máy bay: Thân máy bay dính nhiều đạn hơn động cơ.

Không lực nghĩ cần tập trung nhiều thép hơn vào những chỗ dễ bị dính đạn hơn ... Nhưng Wald nói, không nên bọc ở những chỗ bị dính đạn. Thép nên được bọc ở chỗ ta không nhìn thấy vết đạn.

Suy luận của Wald đơn giản: đây là những chiếc máy bay mà ta may mắn nhìn thấy...
Còn “Những vết đạn mà ta không nhìn thấy, chúng nằm ở đâu?” (where are the missing holes?).

Và câu trả lời, những vết đạn ta không nhìn thấy sẽ nằm ở các vị trí ngược lại - trên những chiếc máy bay KHÔNG THỂ bay về...Và thực tế, những máy bay đó bị đạn bắn vào phần động cơ...
...
Giống như nếu ai đó đến thăm phòng phục hồi tại một bệnh viện quân y, họ sẽ dễ dàng gặp được những thương binh bị bắn vào chân hơn là bị bắn vào ngực.
Chẳng nhẽ, binh sĩ ít khi bị bắn vào ngực? Thực tế là người bị bắn vào ngực thì hay được đem đi chôn hơn là được đưa đến các phòng phục hồi.

Như vậy, thép phải được bọc ở những chỗ ta không nhìn thấy vết đạn.Gợi ý của Wald nhanh chóng chứng minh được hiệu quả trong thực tiễn. Rất nhiều máy báy được cứu.

Các nhà Toán học xếp nhận định sai lầm của các nhà quân sự bên trên vào một dạng hiện tượng gọi là “survivorship bias” (Thiên vị những kẻ sống sót).
Hiện tượng này xuất hiện ở khắp mọi nơi, trong mọi lĩnh vực. Chúng ta thường chỉ nhìn thấy những hiện tượng xuất hiện và bỏ qua những gì ẩn giấu. Những người chết thì không thể nói. Nên dữ liệu về họ thường bị lãng quên. Kết luận dựa trên thiên vị thường là sai lầm.

Giống như ta thường xem những hồi ký THÀNH CÔNG để làm theo và mong muốn Thành Công > nó sẽ chỉ là cách học theo kiểu nhìn những vết đạn của những máy bay CÒN SỐNG SÓT !

Wald đưa ra được câu trả lời mà những nhà quân sự lỗi lạc không thể, vì ông nhận ra được dữ liệu về những chiếc máy bay quay về không phản ánh hoàn toàn thực trạng của vấn đề. Nhưng trớ trêu là phần lớn mọi người, (vì đặc điểm di truyền và tiến hóa), không dễ dàng nhìn thấy những lỗ đạn mà ta không thấy > Họ luôn lao vào những dữ liệu mà họ nhìn thấy để phỏng đoán !

Muốn nhìn nhận 1 sự thành công - hãy học hỏi từ những thất bại. Những thứ bề nổi thường dùng để đánh lừa!

Theo Bizbooks

Thứ Năm, 16 tháng 7, 2020

10 điều không đáng làm trong cuộc sống


Trong cuộc sống, có những điều chúng ta không thể kiểm soát, cái mà chúng ta có thể thay đổi chính là kiểm soát chính bản thân mình.
 
Chúng ta có quyền lựa chọn nơi dành thời gian và quyết định những gì mình cần làm. Ai cũng chỉ sống một đời, do vậy thật tuyệt vời nếu chúng ta sống một cuộc sống ý nghĩa. Dưới đây là 10 điều không đáng để làm trong cuộc sống.

1. Lãng phí thời gian cho sai người

Sai lầm lớn nhất mà nhiều người mắc phải là đầu tư quá nhiều thời gian và công sức vào sai người. Cuối cùng, điều mà chúng ta nhận lại chỉ là 2 từ lãng phí, lãng phí thời gian, tuổi trẻ và sức lực. Quỹ thời gian là có hạn, hãy dành nó cho những người thật sự tốt với bạn. Làm phong phú cuộc sống của chính mình chính là khoản đầu tư đáng giá nhất.

2. Thoát khỏi rắc rối

Mọi rắc rối trong cuộc sống giống như một phần thiết yếu. Nếu bạn không đối mặt và chủ động dẹp bỏ chúng, chúng sẽ càng chất chồng lên nhau và rồi “đè bẹp” cuộc đời bạn. Liều thuốc giải độc duy nhất đối với một tình huống khó khăn không phải là chạy trốn hay đối đầu, mà là vượt qua, thoát khỏi nó.

3. Trở thành bản sao của người khác

Nhiều người dành thời gian quý giá nhất của họ để cố gắng trở thành người khác, nhưng thực tế là bạn không bao giờ có thể trở thành ai đó. Tất cả những gì bạn đang theo đuổi là một cái bóng, một thứ không tồn tại.

Chúng ta không nên cố gắng để trở thành một người khác, mà hãy là chính mình, trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình, đi theo con đường của chính mình thay vì đi theo người khác.

Không nên lãng phí thời gian cho sai người. Ảnh: Peekme.

4. Sống trong quá khứ

Có những người cứ luôn hoài niệm về quá khứ, tiếc nuối những gì đã qua. Nhưng, đó là một điều thật lãng phí. Dù bạn có quan tâm đến quá khứ nhiều đến đâu đi chăng nữa, quá khứ cũng không thể thay đổi. Hãy tập trung vào những khoảnh khắc hiện tại, để thay đổi tương lai, bạn chỉ có thể nắm bắt từng khoảnh khắc của hiện tại.

5. Sợ mắc lỗi

Nhà viết kịch Bernard Shaw từng nói: "Thành công không phải là không bao giờ phạm sai lầm, mà là không tái phạm lỗi đó lần hai”. Nếu cuộc sống phải phạm sai lầm để thành công, thì bạn nên mắc lỗi càng sớm càng tốt.

6. Sự thiếu quyết đoán

Bạn càng ít do dự và trì hoãn, cuộc sống của bạn sẽ tốt hơn. Hãy tin vào khả năng của mình và kiên trì theo đuổi mục tiêu.

Nếu bạn do dự trong một thời gian dài và đưa ra quyết định sai lầm, bạn sẽ không có thời gian để thử các lựa chọn khác và mất đi cơ hội để thay đổi. Một quyết định quyết đoán thường mang lại kết quả tốt. Ngay cả khi quyết định đó là sai, vẫn còn thời gian. Hãy thử các lựa chọn khác.

Thay vì do dự, hãy đưa ra quyết định một cách quyết đoán và dành nhiều thời gian để sửa lỗi nếu bạn mắc lỗi.

7. So sánh bản thân với người khác

Không cần phải ghen tị với người khác, cũng không cần so sánh bản thân với người khác, bởi vì mọi người đều đặc biệt, thế giới này không thể tìm đâu ra một người giống như bạn.

Một trong những điều bạn không nên dành thời gian trong cuộc sống là so sánh mình với người khác, bởi vì điều đó không có nghĩa lý gì. Tất cả những gì bạn cần là trở thành người tốt nhất và sống cuộc sống của chính mình.

8. Than phiền

Hãy cố gắng sống một cuộc sống mà không phàn nàn, bạn sẽ thấy rằng cuộc sống của bạn ngày càng tốt đẹp hơn. Khi bạn ngừng phàn nàn, bạn đã ngăn cản những cảm xúc xấu hủy hoại cuộc sống của mình.

9. Làm những gì bạn không muốn làm

Làm những gì bạn muốn làm là một trong những điều thường thấy nhất trong cuộc sống. Cuộc sống nên dành thời gian cho những gì bạn nghĩ là quan trọng nhất, để cuộc sống của bạn sẽ có giá trị.

10. Trì hoãn sự bắt đầu

Điều đáng tiếc nhất trong cuộc sống là khi bạn biết rằng bạn có thể bắt đầu làm điều mình thích từ sớm, nhưng vì nhiều lý do mà trì hoãn. Trước cuộc sống mà bạn muốn, bạn nên theo đuổi nó một cách quyết đoán. Khi bạn biết và bắt đầu theo đuổi những gì mình muốn từ sớm, cơ hội thành công của bạn càng cao.

Nguồn nhipcaodautu

Làm cách này để nghỉ hưu thoải mái và không phải lo nghĩ

Bài viết sau đây không những tốt cho phát triển tài chính cá nhân mà còn để có cuộc sống ổn định trong thời đại dịch covid-19 chưa có vacxin.

Bạn cần tiết kiệm bao nhiêu tiền cho việc về hưu, chuẩn bị tài chính như thế nào, kế hoạch nghỉ hưu như thế nào là hợp lý,... Vô vàn câu hỏi liên quan tới chủ đề này sẽ được giải đáp tường tận ngay dưới đây.

Câu hỏi cần bao nhiêu tiền để về hưu thoải mái chắc hẳn không còn xa lạ với nhiều người. Nhiều chuyên gia tài chính cũng đã khuyên rằng, hãy bắt đầu tính kế hoạch nghỉ hưu cho bạn bắt đầu từ tuổi 30. Điều này liệu có khả thi và cách chuẩn bị tài chính cho kế hoạch này như thế nào là hợp lý nhất.

Bước 1. Rà soát tổng giá trị tài sản 


Để hoàn thành mục tiêu về hưu sớm trước tiên bạn cần nắm được tổng giá trị tài sản của mình. Nó sẽ bao gồm: tiền mặt; tài khoản ngân hàng; tài khoản đầu tư; vàng và nhà đất.

Ước lượng tài sản trừ đi các khoản nợ sẽ ra giá trị tài sản ròng của bạn. Nên giải quyết các khoản nợ trước. Sau đó tiến hành lên ngân sách nghỉ hưu.

Sau khi đưa ra được con số chính xác về tài sản hiện có của bản thân. Bạn sẽ quyết định được cần bao nhiêu tiền để về hưu: sống an nhàn với tích lũy đã có hay tiếp tục làm việc để kiếm thêm thu nhập.

Ảnh: vietnamnet

Bước 2. Xác định nhu cầu thực tế của bản thân


Khi nguồn thu nhập cố định không còn, mỗi người vẫn cần từ 3 đến 5 triệu mỗi tháng cho những khoản tiêu dùng cơ bản.
Do đó, càng liệt kê cụ thể các khoản mục với những con số ước lượng chính xác; bạn càng có định hướng rõ ràng hơn cho việc sẽ làm gì khi nghỉ hưu. Và chia nhỏ được tích lũy hiện có để chi dùng cho tới cuối cuộc đời.
Đây là cách để bạn tính toán những chi phí cần thiết cho kế hoạch nghỉ hưu cũng như trả lời cho câu hỏi cần bao nhiêu tiền để về hưu. Chi phí đó có thể bao gồm những khoản:

Chỗ ở

Nhiều người có thể cân nhắc về việc thay đổi chỗ ở khi nghỉ hưu. Chuyển về sống ở các vùng ngoại ô để tiết kiệm chi phí. Điều này là hợp lý nhưng bạn nên dựa trên sự tiện lợi, thoải mái chứ không cần miễn cưỡng bản thân để tiết kiệm chi phí sinh hoạt.

Chăm sóc sức khỏe

Khi đã lớn tuổi, bạn cần có một khoản tiền cố định chăm sóc bản thân trước các rủi ro bệnh tật. Điều này khiến bạn cần có nguồn ngân sách dự phòng.
Đây là khoản chi phí nên có trong kế hoạch tài chính cần bao nhiêu tiền để về hưu thoải mái. Có thể cân nhắc việc mua bảo hiểm nhân thọ từ bây giờ, để có một khoản chi dùng cố định cho y tế khi về già.

Du lịch và hưởng thụ


Ảnh: vietnamnet

Nghỉ hưu chính là thời điểm thích hợp để bạn nghỉ ngơi và đi du lịch sau quãng thời gian dài vất vả kiếm sống. Nếu có điều kiện, hãy tích lũy một khoản tiền để bắt đầu những chuyến du lịch, nghỉ dưỡng sau khi về hưu. Lưu ý, chi phí này cần tính toán hợp lý sau khi cân đối các khoản chi phí bắt buộc. Nếu tài chính của bạn không đủ có thể lược bỏ nhu cầu này.

Bước 3: Bắt tay vào thực hiện

Sau khi nghỉ hưu thế giới quan của bạn có thể sẽ thay đổi. Bạn có thể không cần những thứ phù phiếm trước kia nhưng vẫn cần tiếp tục sống. Vậy ngay từ bây giờ có thể hoàn thành kế hoạch cụ thể này để tiến tới mục tiêu nghỉ hưu thoải mái của mình.
Dành 15% thu nhập cho quỹ hưu trí – quỹ đầu tiên trong kế hoạch cần bao nhiêu tiền để về hưu
Tiết kiệm 15% thu nhập nghe có vẻ dễ dàng. Nhưng khi bắt tay vào thực hiện sẽ khó tránh khỏi những cám dỗ tiêu dùng ngắn hạn.
Lời khuyên cho bạn là nên có một kênh tiết kiệm cố định như gửi ngân hàng hoặc tiết kiệm điện tử.
Như vậy, hàng tháng bạn luôn duy trì được khoản tiết kiệm; đảm bảo kế hoạch tài chính chuẩn bị nghỉ hưu được hoàn thành.

Tìm kiếm một kênh đầu tư an toàn 

Bạn có thể tìm kiếm các kênh thu lợi nhuận an toàn với số vốn không quá nhiều. Có thể tham khảo như cổ phiếu, trái phiếu, bảo hiểm hay gửi ngân hàng. Điều này giúp sử dụng số tiền tiết kiệm cho lãi đẻ lãi khá hợp lý.

Luôn tìm cách gia tăng thu nhập

Đừng suy nghĩ khi về hưu là dừng làm việc. Bạn vẫn có thể làm công việc bán thời gian để kiếm thêm thu nhập. Có thể nghề tay trái sẽ giúp tài chính sau nghỉ hưu của bạn nhẹ nhàng và bớt gánh nặng hơn.

Thay đổi theo tình hình thực tế

Kể cả khi đã tính toán kỹ càng; rất khó tránh khỏi những rủi ro trong cuộc sống khiến bạn phải dùng tiền và phá vỡ kế hoạch quỹ hưu trí. Do đó, chuẩn bị tinh thần là điều quan trọng nhất.
Bạn có thể sẽ phải cắt giảm số tiền trong quỹ hưu trí hàng năm. Do đó, hãy chăm chỉ làm việc khi có sức khỏe; chi tiêu tiết kiệm để đảm bảo không phụ thuộc về tài chính khi về già.

Theo vietnamnet

Thứ Hai, 13 tháng 7, 2020

Mô hình trồng rau thuận theo tự nhiên 😍



Theo lời chàng kỹ sư “9X”, sau gần 2 năm nỗ lực, các bạn trẻ đã xây dựng được hệ sinh thái cân bằng tự nhiên. “Đây là “tài sản” quý giá nhất mà em có được. Khi ruộng rau bị sâu tấn công, em chấp nhận lỗ vài triệu đồng, tuyệt đối không phun thuốc. Chính sâu thu hút thiên địch phát triển mạnh nên những lứa rau sau luôn tươi tốt. Trong nông trại, em tuyệt đối không bắt ếch, nhái để tạo cảm giác an toàn cho chúng. Bản thân các loài sinh vật cảm nhận rất rõ môi trường nào an toàn, nơi nào có thuốc hóa học hay không” - Đạt phân tích thêm.

Nguồn
https://vtv.vn/vtv9/nong-trai-ech-op-20190906105924015.htm
https://baoangiang.com.vn/nong-trai-rau-sach-giua-long-tp-long-xuyen-a241150.html

Tâm thư của cô giáo gửi học trò nhân dịp lễ trưởng thành


“Yêu thương gửi các con của thầy cô!

Thật hạnh phúc và may mắn, là chúng ta lại được ngồi ở đây, để cùng nhau chứng kiến giây phút lễ trưởng thành.

Điều mà cách đây vài tháng, chúng ta chưa dám nghĩ tới, buổi lễ này sẽ được tổ chức.
Điều mà đầu năm học, với một kế hoạch chi tiết trong cuốn sổ tay học sinh, chúng ta không hề nghĩ tới việc mình sẽ tạm biệt nhau trong một buổi sáng tháng 7.

Cho đến hôm nay, sau khi đã cùng nhau nắm tay, đồng hành, trải nghiệm một năm học thật sự rất rất đặc biệt, chúng ta mới thấm thía bài học hai vế mà đại dịch COVID-19 đã dạy chúng ta.

Ở vế thứ nhất: bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra, bởi vốn dĩ, cuộc sống là bất định.

Ở vế thứ hai: bất cứ chuyện gì cũng có cách giải quyết, bởi vốn dĩ, trong ta luôn có sự ổn định.

Đó là lý do, ngày hôm nay, thầy cô muốn trò chuyện cùng các con về bất định và ổn định trước khi các con bước vào đời, là một công dân thực thụ, với tất cả quyền lợi và trách nhiệm của hai tiếng đó.

Trước hết, hãy bàn về sự bất định.

Bản chất của thế giới là vận động không ngừng. Chúng ta hoàn toàn không thể biết điều gì đang đón đợi ta phía trước. Nhất là khi, ta sống ở thời đại mà một hành vi của cá nhân vô danh có thể gây ảnh hưởng tới cả một cộng đồng rộng lớn, như nguyên lý “hiệu ứng cánh bướm” đã chỉ ra: một cái đập cánh của con bướm ở Brazil có thể dẫn đến cơn lốc ở Texas.

Bởi vậy, chúng ta không khi nào dự đoán nổi điều gì sẽ xảy ra trong tương lai, ngay cả khi ta được rèn luyện kĩ năng lập kế hoạch, kĩ năng phán đoán, kĩ năng phân tích… Hành trình virus COVID-19 hủy hoại thế giới chỉ trong vòng nửa năm qua chính là một minh chứng cho những bất định mà con người phải đối mặt, bất chấp sự tiến bộ vượt bậc không ngừng của y học nói riêng, khoa học nói chung.

Dịch bệnh, thiên tai, ô nhiễm môi trường, sự gia tăng chóng mặt của công nghệ và trí thông minh nhân tạo, sự thay đổi cấu trúc nghề nghiệp trong tương lai… Thế hệ các con sẽ phải đối mặt với nhiều vấn đề mang tính thách thức hơn là thế hệ ba mẹ, thầy cô của các con.

Một ví dụ đơn giản là thời đi học, những rắc rối mà ba mẹ, thầy cô gặp phải chỉ giới hạn trong một không gian hẹp: một ngôi trường, một gia đình, một khu phố… Thì giờ đây, với các con, những rắc rối, thậm chí nguy cơ có thể đến từ bất cứ nơi đâu trên khắp thế giới, thông qua đồ vật gần con nhất: chiếc smartphone con cầm trên tay có kết nối mạng internet.

Cùng với thế giới bất định là cá nhân bất định. Bởi lẽ, bản thân mỗi chúng ta cũng luôn luôn ở trong trạng thái không ngừng thay đổi, nhiều khi bất ổn, xáo động và hoang mang, nhất là lúc ta ở quãng ngày tuổi trẻ. Những điều hôm nay con nghĩ, những cảm xúc hôm nay con có, những hành động hôm nay con hạ quyết tâm, biết đâu chừng, sẽ thay đổi chỉ trong một khoảng thời gian ngắn.

Càng bước vào thế giới rộng lớn, xa dần những không gian thân thuộc, bình yên, sự bất định của mỗi cá nhân lại càng tăng lên. Bởi vây bọc xung quanh các con, bên cạnh yêu thương, thấu cảm, sẻ chia sẽ luôn xuất hiện định kiến, phán xét, đánh giá, ngụy biện, chỉ trích, tâm lý đám đông và rất nhiều cám dỗ làm con lạc hướng…

Vậy thì, giữa những bất định của thế giới và cá nhân, các con làm gì để cân bằng, ổn định?

Con ổn định bằng việc xác định và xây dựng cho mình hệ giá trị mà con hướng tới trong cuộc sống. Hệ giá trị sống đó chính là điểm định vị “con là ai”, “con trở thành ai” trong cõi đời này. Hệ giá trị sống đó quyết định mọi sự lựa chọn của con, nhất là sự lựa chọn trên những lằn ranh mỏng manh của vị tha hay vị kỉ, thấu cảm hay vô cảm, yêu thương hay căm ghét, đấu tranh hay nhượng bộ…

Con ổn định bằng thái độ và hành động tích cực. Con không thể kiểm soát người khác, Con chỉ có thể kiểm soát bản thân. Con không thể kiểm soát những điều xảy ra với mình, con chỉ có thể kiểm soát thái độ, cảm xúc và hành động của con trước những sự việc ấy.

Công thức 90/10 nói với ta rằng chỉ 10% nằm ở những điều xảy ra cho ta và 90% quyết định nằm ở những gì ta phản ứng. Vậy nên, hãy tập trung năng lượng bên trong con cho những thái độ, hành vi tích cực. Kể cả khi cuộc sống ném về phía con những thử thách, khó khăn, sai lầm, tập mỉm cười, hít thở sâu, và nói “mình lại có cơ hội trải nghiệm để trưởng thành”.

Hoa sen mọc từ bùn, vàng được nung trong lửa, áp lực hình thành kim cương… Nên chẳng có nỗi đau và khó khăn nào trở nên vô nghĩa khi con điềm tĩnh, đón nhận, mỉm cười, vượt qua. “Cái gì không giết được bạn, sẽ làm cho bạn trở nên mạnh mẽ”.

Con ổn định bằng sức mạnh của niềm tin. Con tin ở chính con, con tin vào mọi người và con tin vào vũ trụ. Con có quyền thất vọng, có quyền đổ vỡ niềm tin nhưng mong con hãy nhớ: thất vọng, đổ vỡ với một người hay một số người không bao giờ đặt dấu chấm hết, họ không đại diện cho tất cả, họ không quyết định cuộc đời con.

Xét cho cùng, người bạn đường tin cậy, trung thành, tận tụy, đáng mến nhất của con chính là bản thân con, người đồng hành luôn vì con trong mọi hoàn cảnh là ba mẹ con và người hỗ trợ âm thầm cho con là sự tốt lành của vũ trụ, tồn tại, có thật trong đời như cây táo luôn nở hoa và rãnh nước luôn trong veo bất chấp mọi xấu xa, nghịch cảnh".

Nguồn vietnamnet

Thứ Sáu, 10 tháng 7, 2020

[TED talks] Các nhà lãnh đạo lớn truyền cảm hứng cho hành động như thế nào? (18 phút)

Bài nói rất thú vị vè chủ đề về cách làm thế nào các công ty lớn tiếp tục duy trì được sự lớn mạnh và phát triển của họ. Có phải là từ những người lãnh đạo của họ, đúng nhưng còn thiếu một điều. Bài nói sau đây của Simon Sinek sẽ làm rõ điều đó.

Bài nói có phụ đề tiếng Việt, dài 18 phút.




Simon Sinek có một mô hình đơn giản nhưng mạnh mẽ cho khả năng lãnh đạo gây cảm hứng, tất cả bắt đầu với một vòng tròn vàng và câu hỏi "Tại Sao?" Những ví dụ của ông bao gồm Apple, Martin Luther King, và anh em nhà Wright -- và sự tranh cãi về Tivo, mà cho thấy sự chật vật(cho đến chiến thắng tại tòa án gần đây giúp tăng giá cổ phiếu lên gấp ba lần)

"Bạn giải thích như thế nào khi mọi việc không tiến triển như mong muốn? Dễ hiểu hơn, bạn giải thích như thế nào khi những người khác có thể đạt được những thứ dường như cưỡng lại mọi giả định? Ví dụ: Tại sao Apple lại quá sáng tạo? Năm này qua năm khác, họ sáng tạo nhiều hơn tất cả những đối thủ của mình. Và vâng, họ chỉ là một công ty máy tính. Họ cũng chỉ như những người khác. ..."



Nguồn TED talks.

Thứ Năm, 9 tháng 7, 2020

Thứ Tư, 8 tháng 7, 2020

Thứ Hai, 6 tháng 7, 2020

Vay tiền

Bác cả có 2 cậu con trai sinh đôi cùng thi đỗ đại học, nhất thời tiền học phí và chuẩn bị nơi ăn chốn ở cho 2 đứa tốn cả mấy chục triệu. Bác cả chạy vạy khắp nơi, đi đến mọi chỗ, cũng không lo đủ tiền cho con nhập học. Việc này khiến cho bác ăn không ngon, ngủ không yên. Vợ bác thấy vậy nói, chỗ nào mượn được thì đều mượn rồi, giờ mình chỉ còn cách mở miệng nhờ chú hai xem. Bác cả nghe xong đáp:
- "Năm ngoái chú ấy bí tiền, hỏi mượn mình có 2 triệu để xử lý công việc, nhưng mình có tiền trong nhà mà một đồng cũng không cho. Giờ mặt mũi nào hỏi chú ấy, mở miệng nói sao đây?"
- "Vậy con trai của chúng ta không vào đại học nữa à ?" Vợ bác cả hỏi chồng. Bác cả ngồi ngậm điếu thuốc buồn bã suy tư. Đang lúc chẳng biết phải xoay xở ra sao thì có tiếng người gõ cửa. Bác cả ra mở cửa, là chú hai, tay trái xách gà, tay phải cầm vịt, bụi bám đầy người đứng trước cửa.

Chủ hai vào nhà, bỏ gà và vịt xuống, vội vàng nói:
- "Em nghe nói hai đứa nhỏ thi đậu vào đại học, lo anh không đủ tiền học phí, em có mấy triệu mang đến đưa cho anh chị dùng". Nói rồi chú hai lấy từ trong túi ra một gói tiền đặt trên bàn. Thấy vậy bác cả xấu hổ, mặt đỏ bừng. Bác nói:
- "Em trai, anh xin lỗi. Năm ngoái em làm trại gà, trại vịt, mượn anh có 2 triệu, tuy nhiên anh..."  Chú hai xua xua tay nói:
- "Hoàn cảnh nhà anh em hiểu, chị bệnh, hai cháu lại đều đi học, mà năm ngoài không phải anh đã cho em mượn 1 triệu đó sao?
- "Một triệu ?" Bác cả nghe nhưng không hiểu chuyện gì.
- "Đúng rồi", chú hai nói.
- "Anh quên rồi sao? Là anh nói mẹ đưa cho em mượn mà".
Sau câu nói của chú hai, cả hai vợ chồng đều cúi gằm mặt.

Theo ncdt

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2020

Happiness


“A man asked Gautama Buddha, "I want happiness."
Buddha said, "First remove "I," that's Ego, then remove "want," that's Desire.
See now you are left with only "Happiness.”

Hành lang ẩn dấu


Cái tôi cá nhân, cho đến khi nó được thuần hóa, vẫn luôn nói, 'Hãy nhìn tôi, hoặc có lẽ, Đừng nhìn tôi', tất cả phụ thuộc vào cách cái tôi đã phản ứng với vết thương thiết yếu mà nó mang. Để chữa lành cái tôi cần phải khoe khoang hoặc than vãn, chúng ta phải đi xuống hành lang ẩn giấu của tâm lý, nơi kiến ​​thức về bản thân nhỏ bé trú ngụ. Nhưng khi chúng ta khám phá những vết thương trong quá khứ của mình, chúng ta phải chắc chắn cũng sẽ tăng dần sự phù hợp với Bản ngã cao hơn. Linh hồn tự tách ra đủ để chiếu ánh sáng trung thực, rõ ràng ngay cả vào những hành lang tối tăm nhất của chúng ta.

Theo A.M

[Sách đáng đọc] Người xa lạ của Albert Camus




Tác phẩm Người xa lạ của Albert Camus với bản dịch của Thanh Thư vừa ra mắt độc giả Việt Nam.
Một cuốn sách đáng đọc, thức tỉnh và nói nên bản chất vô thường của cuộc sống. Đọc cuốn này chợt nhớ đến câu của Phan Việt trong cuốn Nước Mỹ, nước Mỹ của Phan Việt “Cần quá nhiều nhận thức và dũng cảm để sống một cuộc sống thật sự trong thế giới này”.

Người xa lạ của Albert Camus là một câu chuyện về một người dám sống đúng với bản chất thật của mình trong một xã hội đầy định kiến và bị khóa chặt trong các quy tắc từ hàng trăm năm. Điều trớ trêu là Mersault có thể biện hộ cho hành động của mình là vì tự vệ nhưng anh đã không làm thế. Anh chỉ giải thích đơn giản cho trạng thái nóng bức do thời tiết lúc đó. Thực sự trong thâm tâm anh ta, anh cũng không chủ đích bắn phát súng đó. Điều làm câu chuyện hay là lối kể chuyện của tác giả chỉ đơn thuần mô tả sự việc đúng là nó như thế mà không có các ý kiến của "ngôi thứ hai". Mersault hành động vì sự vô tư không đắn đo suy nghĩ. Thoảng trong câu chuyện là một số nhân chứng đã nhìn thấy "bản chất" thật của Mersault và cho rằng đó chỉ là một tai nạn thôi. Và trong câu chuyện có thể thấy Mersault là một người tốt, không giả dối, không "diễn" với mọi người mà anh tiếp xúc. Mersault đã thực sự sống và nhận thức được những gì xảy ra trong hiện tại- anh tự do và không bị ràng buộc bởi các định kiến.

Sau đây xin được giới thiệu bài review khá hay trên zingnews. Sách có bản ebook tại link này.

“Mẹ tôi chết ngày hôm nay. Hay có lẽ từ hôm qua, tôi cũng không biết nữa".
Albert Camus đã mở đầu Người xa lạ với hai câu văn cô đọng như vậy. Đây có lẽ là những câu mở đầu đáng nhớ nhất trong văn chương hiện đại. Nhân vật tôi đưa ra một thông báo hệ trọng – cái chết của người mẹ, nhưng cái cách gã báo tin lại có phần dửng dưng. Với gã, sự kiện ấy có xảy ra hôm nay hay hôm qua, thì cũng “không nghĩa lý gì.”
“Không nghĩa lý gì” – Mersault nói như thế về rất nhiều sự kiện xảy ra xung quanh gã cũng như những sự kiện của chính cuộc đời gã. Thái độ dửng dưng ấy thể hiện con người gã: một kẻ đơn giản, thuần chất, có gì nói nấy, và bởi thế, đâm thành “người xa lạ”.
Danh từ “étranger” trong tiếng Pháp mang các nghĩa: người ngoài cuộc, kẻ lạ mặt, hoặc người ngoại quốc. Bản dịch tại Mỹ của cuốn sách thường lấy tựa The Stranger, nghĩa là “kẻ xa lạ”, “gã lạ mặt”, còn bản dịch của Anh thì lại là The Outsider, nghĩa là kẻ ngoài cuộc, kẻ bên lề. Cả hai cách dịch đều có lý riêng, và đều đúng với nhân vật chính Mersault: một kẻ xa lạ với chính mình, đứng ngoài lề xã hội và một gã người Pháp sống tại Algeria.

Mersault hoàn toàn không phải một mẫu người khiến độc giả dễ đồng cảm. Vả chăng, gã cũng không mưu cầu sự đồng cảm, và chính điều đó khiến gã liên tiếp gặp rắc rối.
Ban đầu, gã gây khó chịu cho những người xung quanh khi không hề nhỏ một giọt nước mắt hay tỏ chút đau khổ trong đám tang mẹ. Ngay sau đám tang, hắn đi chơi với một cô gái và lên giường luôn cùng cô.
Vài ngày sau, gã gây ra một cái chết gần như hoàn toàn vô cớ, trong một vụ xung đột có liên quan đến một người bạn. Một gã người Ả rập chìa dao trước mặt gã, mà gã tình cờ lại mang súng. Ánh nắng mặt trời như thiêu đốt, khiến gã mất bình tĩnh, và gã đã bóp cò.
Một vụ hạ sát hoàn toàn vô nghĩa, chẳng hề có động cơ cụ thể. Kẻ giết người có thể bào chữa rằng mình chỉ tự vệ, nhưng khốn nỗi gã lại quá thật thà: gã chỉ kể lại sự việc đúng như những gì nó đã diễn ra. Nghĩa là, bản thân gã cũng không rõ vì sao mình lại bóp cò.
Tính chất vô nghĩa của vụ giết người dường như là một sự xúc phạm với những kẻ làm luật, những kẻ khăng khăng cho rằng bất cứ việc gì cũng phải có động cơ và ý nghĩa nào đó.
Bức tranh xã hội
Mượn câu chuyện xử án, Camus khắc họa một bức tranh thu nhỏ đầy sống động về xã hội loài người. Có gì đó mỉa mai và hài hước trong cái cách Camus mô tả cách xã hội nhìn nhận một kẻ dửng dưng như Mersault.
Không ít lần, các nhân vật xung quanh Mersault tỏ ra khó chịu, thậm chí phẫn nộ trước thái độ của gã. Người ta không ngừng chất vấn gã, ngõ hầu moi móc một thứ cảm xúc mãnh liệt nào ở gã để có thể hiểu: dẫu chỉ là một xíu ăn năn hay chút vẻ âu sầu.
Thế nhưng, gã lại không hề phản ứng như những tên tội phạm khác. Gã thà chết vì án tử, chứ không nói dối. Gã chọn cách sống trung thực thay vì giả vờ ăn năn, đau khổ. Nhưng chẳng ai coi trọng điều đó cả, vì xã hội, từ xưa tới nay, vốn chẳng dành cho những kẻ từ chối “diễn.”
Và thế là, những sự việc chẳng hề liên quan tới vụ án bắt đầu bị đem ra mổ xẻ: việc Mersault không khóc trong đám tang mẹ, việc gã đi chơi với bạn gái ngay sau đám tang, việc gã đi nghỉ cùng bạn ở bãi biển ít lâu sau đó.
Những hành vi trái lệ thường của Mersault vốn dĩ đã khiêu khích con mắt phán xét của người đời, nên việc hẳn chẳng thiết phân trần càng chọc tức họ hơn. Không ai có thể chấp nhận câu trả lời trung thực, nhưng nghe thật vô tình: “tôi sẽ thích hơn nếu mẹ tôi còn sống” (thay vì “tôi đau khổ vô cùng vì mẹ tôi đã chết”). Người ta thường ghê tởm hoặc khinh ghét những gì người ta không thể hiểu. Kẻ không được hiểu sẽ không thể nào được cảm thông.
Phản ứng phẫn nộ của những người làm luật xung quanh Mersault, từ ông luật sư cho đến người dự thẩm, thể hiện cái cách xã hội vẫn “bài trừ” những “kẻ xa lạ”.
Cách Albert Camus ngầm chế giễu các nhân vật xung quanh Mersault vừa cho thấy sự thương hại của ông với con người, vừa có gì đó báng bổ đối với những ảo tưởng và xác tín của họ. Ông đặc biệt thể hiện tài văn trào phúng của mình trong đoạn hội thoại giữa Mersault và viên dự thẩm, người không ngừng hối thúc gã bày tỏ nỗi ăn năn và niềm tin vào sự cứu rỗi của Chúa, thậm chí nổi xung trước sự dửng dưng của gã. Bởi theo viên dự thẩm, nếu như ai đó còn nghi ngờ vào Chúa, thì cuộc đời ông không còn nghĩa lý gì nữa.
Cơn phẫn nộ của nhân vật này khi Mersault từ chối biểu lộ cảm xúc cũng như niềm tin vào Chúa ngầm ẩn tiếng cười trào lộng của Camus với cái cách con người ta sống và thiết lập trật tự xã hội. Việc chính viên dự thẩm này sau đó trở nên lạnh lùng với Mersault càng mỉa mai hơn.
Chúa dạy ta phải thương yêu con người, nhưng nếu ai đó không tin vào Chúa, thì người ấy chẳng còn đáng quan tâm nữa. Tâm lý con người chính là như vậy: tôi chỉ muốn giúp anh, nếu như anh đồng tình với tôi và tuân theo mệnh lệnh của tôi.
Vụ xử án của Mersault bóc trần một sự thật: muốn tồn tại trong xã hội, người ta phải chủ động tham dự cuộc chơi, phải làm tròn vai trò của mình, dẫu cho điều đó có đúng với con người thật của họ hay không.
Giả như Mersault đã nhỏ vài giọt nước mắt, hay ít nhất giả vờ âu sầu thương tiếc cho cái chết của người mẹ, hẳn gã đã nhận được chút thương cảm của tòa. Nếu như gã tỏ ra tuyệt vọng hay hãi sợ, có lẽ người ta đã có chút cảm thông.
Tội của Mersault là đã gây ra cái chết của một người đàn ông, nhưng với xã hội dường như bản thân tội lỗi ấy không quan trọng bằng việc hắn từ chối bày tỏ cảm xúc, nghĩa là từ chối quy phục thông lệ xã hội.
Và xã hội có ngay câu trả lời lạnh lùng: một kẻ từ chối “diễn” thì phải bị triệt tiêu. Việc Mersault phủ nhận ý nghĩa các hành động của hắn cũng như phủ nhận niềm tin vào sự cứu chuộc khiến cho hắn bị nhìn nhận như một mối đe dọa. Bởi xét cho cùng, cái cách mà xã hội được xây dựng theo những luật lệ và nền tảng đạo đức chính là để gìn giữ sự quy củ và cái gọi là “ý nghĩa” của cuộc sống.
Nhà văn Albert Camus (1913-1960).

Triết lý của Camus
Với Albert Camus, cuộc đời là một sự vô nghĩa vĩ đại. Có lẽ, ai cũng ngầm hiểu rằng đời người là cõi phù du.
Cái cách con người ta sống và chết, vốn dĩ là một sự ngẫu nhiên, một lẽ tình cờ dường như chẳng mang nghĩa lý gì. Nhưng có lẽ chính vì thế, người ta càng phải gán cho nó những ý nghĩa lớn lao, cao cả. Bởi nếu không có niềm tin ấy, họ biết sống thế nào?
Triết lý ấy của Camus có gì đó quá lý trí, thậm chí là tàn nhẫn. Nếu suy nghĩ thật kỹ, có lẽ không ít người phải đồng tình, nhưng chẳng ai dám nói thẳng điều đó cả, trừ Camus. Bởi khi nói ra điều đó, khác nào ta phủ nhận sự hệ trọng của kiếp người?
Trớ trêu thay, anh chàng Mersault, nhờ ý thức được và chấp nhận sự vô nghĩa ấy, mà sớm đạt được sự thanh thản trong tâm hồn mình.
Camus như muốn chỉ ra rằng: sự giác ngộ mãnh liệt và hệ trọng nhất, có thể chính là sự giác ngộ rằng cuộc đời vốn vô nghĩa. Bởi chỉ có như thế, người ta mới biết trân trọng hơn từng khoảnh khắc người ta sống.
Trong giây phút giác ngộ chốn ngục tù, khi lòng gã bỗng dâng trào nỗi phẫn nộ mãnh liệt, Mersault bỗng nghĩ đến người mẹ quá cố và khẳng định “Không ai, không một ai có quyền được khóc cho bà.”
Bởi gã hiểu, người mẹ ấy đã sống trọn cuộc đời bà theo cái cách bà muốn sống. Thế là đủ cho bà, không ai có quyền phán xét, hay thương tiếc cho đời bà. Và có lẽ cuộc đời gã cũng thế, bởi vì gã đã sống đúng với con người mình.
Trong một ghi chép của ông, Camus từng viết “Muốn trở thành một triết gia, hãy viết tiểu thuyết.” Quan điểm ấy được Camus thể hiện trong các sáng tác của mình: ông không đơn thuần kể những câu chuyện, mà gửi gắm trong đó những triết lý hiện sinh.
Và trong Người xa lạ, đó chính là chủ nghĩa phi lý với những câu hỏi đầy thách thức: tại sao con người cứ phải gán ý nghĩa nào đó cho cuộc sống? Tại sao con người cứ phải có đức tin? Đằng nào cũng chết, thì chết bây giờ hay chết hai mươi năm nữa có khác gì?
"Muốn trở thành triết gia hãy viết tiểu thuyết" - Albert Camus.

Cuốn tiểu thuyết chỉ dày hơn 100 trang nhưng để trả lời những câu hỏi mang tính triết học của Camus, có lẽ ta sẽ cần một cuốn sách có độ dài tương tự.
Xuyên suốt tác phẩm, Camus sử dụng văn phong đơn giản, cô đặc. Ông triệt để tận dụng những câu ngắn, như để thể hiện tính cách đơn giản, thuần chất của Mersault, nhân vật tôi và lối suy nghĩ trực diện, ít cầu kỳ của gã.
Ngay cả những câu văn miêu tả cảnh cũng súc tích, không hề lãng mạn hóa câu chuyện như nhiều tác phẩm văn học thông thường. Nói cách khác, tác phẩm này không dành cho những người tìm kiếm thứ văn phong giàu chất thơ hay nhiều kịch tính.
Giá trị của tác phẩm không nằm ở ngôn từ hoa mỹ, mà là phong cách kể chuyện sắc lạnh và tư tưởng vượt thời đại của Camus. Tác phẩm ra đời năm 1942 chắc chắn sẽ còn khiến nhiều độc giả ngày nay kinh ngạc trước tư duy mới mẻ và hiện đại của văn sĩ Pháp. Bởi thế, Người xa lạ tưởng như đơn giản, ngắn gọn, mà vẫn cho thấy sự dụng công và tính toán đầy khôn khéo.
Nhiều độc giả có thể không đồng tình, thậm chí phẫn nộ trước triết lý về cuộc đời vô nghĩa của Camus hay cái cách ông gần như báng bổ niềm tin tôn giáo của các nhân vật trong truyện (một phong cách giễu nhại và trào phúng rất Pháp!).
Thế nhưng, đồng tình hay phản đối cũng chẳng quá quan trọng. Không phải bất kỳ một tuyên bố triết học nào của Camus, mà chính cái cách ông đặt ra những câu hỏi mới mẻ và khiêu khích để độc giả suy nghĩ, chiêm nghiệm, và tự tìm lấy câu trả lời cho riêng mình, đã làm nên giá trị của Người xa lạ. Tính đột phá ấy đủ để làm nên một trong những kiệt tác văn học đáng đọc nhất thế kỷ 20!


[Tài chính cá nhân] Một cuốn sách thiết thực chỉ cách làm chủ tài chính cá nhân


Suze Orman - tác giả cuốn "9 bước tự do tài chính" là người có kinh nghiệm quản lý tài chính. Nội dung sách đọc rất dễ hiểu, thiết thực với các tình huống cụ thể.  Sách có hướng dẫn thiết thực cho mỗi người về cách quản lý tiền bạc: từ quan niệm về tiền và cách quản lý tiền. Cách tìm ra tiền bạn đi đâu, cách làm cho tiền sinh lợi, hạn chế cách mất tiền và giữ tiền như thế nào. Tác giả cũng chai sẻ cách sử dụng tiền bạc cho cuộc sống đủ đầy như thế nào. Tác giả cho thấy cho đi và sống có ý nghĩa với tiền của mình cũng là một quy luật của tiền bạc mà nhiều khi chúng ta quên mất.

9 bước đơn giản để đạt được tự do tài chính

Thông qua cuốn sách, bạn sẽ học được rằng:

Bước 1: Quá khứ nắm giữ chìa khóa của tương lai tài chính của bạn như thế nào?
Bước 2: Đối mặt với nỗi sợ hãi và tạo ra chân lý mới.
Bước 3: Hãy thành thật với chính mình.
Bước 4: Chịu trách nhiệm cho những gì bạn yêu thương.
Bước 5: Tôn trọng bản thân bạn và cả tiền của bạn.
Bước 6: Tin tưởng bản thân hơn tin người khác.
Bước 7: Cởi mở đón nhận tất cả những gì thuộc về bạn.
Bước 8: Hiểu được dòng chảy trong chu kỳ của tiền bạc.
Bước 9: Nhận ra sự giàu có đích thực.

Với “9 bước đơn giản để đạt được tự do tài chính” bạn sẽ học được tất cả những điều bạn cần biết để chịu trách nhiệm, tôn trọng với số tiền mà bạn có, ngay cả với những số tiền mà bạn chưa có. Những triết lý mà Suze Orman chia sẻ mang lại cho bạn nhiều giá trị hơn việc kiếm tiền của bạn. Bạn sẽ hiểu được ý nghĩa thực sự của sự giàu có để bạn có thể sống một cuộc đời mà không hối tiếc. Nếu ngay bây giờ bạn vẫn không thể kiểm soát được tiền bạc của bạn thì cuốn sách “9 bước đơn giản để đạt được tự do tài chính” là dành cho chính bạn.

Theo internet

Thứ Tư, 1 tháng 7, 2020

[TED Talk] Shut Up and Listen! (Hãy bên cạnh khách hàng và giúp họ thành công)

Từ bài nói "Shut Up and Listen!" mới thấy được cách nhìn và cách làm của chúng ta để giúp đỡ những người khác rất nhiều khi không đúng như những gì mà người cân giúp đỡ cần. Bài học rút ở đây là gì: Hãy bên cạnh khách hàng và giúp họ điều họ muốn làm


Bài nói trên TED talk có phụ đề tiếng Việt có thể xem ở đây.