Thứ Hai, 27 tháng 5, 2019

Vì sao chúng ta nói dối


Nhiều năm trước có một cô gái trẻ đến gặp tôi vì cô lỡ có thai với bạn trai. - “ Sao cô không nói cho cha mẹ mình biết ? ” tôi hỏi, - “ Thầy đùa sao ” cô gái đáp, “ cha mẹ con sẽ giết con mất ”. Thế là thay vì nói sự thật, cô đã chọn nói dối với cha mẹ mình. Thế giới này sẽ hạnh phúc và phồn vinh hơn nhiều nếu giá trị của sự thật thà được đánh giá cao. Và cách duy nhất để đạt được điều đó, chính là sự ân xá dành cho sự thật, dẫu cho sự việc có thế nào. Khi đó, con cái sẽ kể cho cha mẹ mọi chuyện, kể cả những điều khó nói vì chúng hiểu mình sẽ không bị trừng phạt, thậm chí không bị la mắng, thay vào đó chúng sẽ được cha mẹ giúp đỡ. Khi con cái gặp rắc rối trong cuộc đời, đó chính là lúc chúng cần đến cha mẹ. Hãy giúp con của bạn hiểu rằng nói ra sự thật không hề khiến chúng phải chịu sự trừng phạt nào; Sự thật sẽ luôn giúp chúng được cha mẹ tiếp sức, hỗ trợ. Tương tự, các cặp vợ chồng nên trung thực với nhau, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn thay vì che giấu sự thật. Hãy nhớ rằng các bạn luôn trung thực với nhau và xem đó là đức tính quý giá hơn mọi thứ khác. Bên cạnh đó, các bạn không nên trừng phạt nhau, ngay cả khi một trong hai phản bội nhau và luôn tha thứ cho khuyết điểm của nhau, cùng nhau giải quyết mọi vấn đề để chúng không bao giờ tái diễn. Hãy nhớ rằng : “ Nơi đâu có hình phạt, thậm chí chỉ là sự trách cứ, thì nơi đó sự thật còn bị che giấu ”.

Vì lẽ này mà phật tử ở nơi tôi sinh sống không sử dụng hình phạt. Sau thời kỳ phân biệt chủng tộc ở Nam Phi, nhờ có các nhà lãnh đạo thông thái và can đảm như Nelson Mandela và Tổng Giám mục Tutu thì đất nước mới lập nên được Ủy ban Sự thật và Hòa giải đầu tiên. Họ hiểu rõ việc phơi bày sự thật của những gì đã xảy ra trong suốt những năm tháng bạo tàn là điều có ý nghĩa quan trọng hơn cả sự trừng phạt. Một trong những câu chuyện được ủy ban này công bố đã không ngừng khiến tôi xúc động, đó là chuyện về một người cảnh sát da trắng đã thú nhận thật chi tiết việc ông tra tấn và giết một người da đen hoạt động chính trị như thế nào, trước mặt người vợ góa bụa của nạn nhân. Chồng của bà ta nằm trong số nhiều người bị mất tích và đây là lần đầu tiên bà được nghe kể lại những gì đã xảy ra. Khi ông thú tội xong, người đàn bà góa bụa đã nhảy qua hàng rào bảo vệ nhân chứng và chạy thẳng đến kẻ đã giết chồng bà. Hành động của bà nhanh đến nỗi bảo vệ không kịp chặn bà lại. Người cảnh sát tội lỗi cứ nghĩ mình sẽ bị trả thù tàn bạo. Thế nhưng, bà đã không hề tấn công ông mà thay vào đó, bà nhẹ nhàng hoàng đôi cánh tay da đen của mình quanh thân hình da trắng cứng đờ của kẻ đã giết chồng bà và nói : “ Tôi tha thứ cho ông ”.

Theo internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét